Thứ Hai, 14 tháng 2, 2011

Nhiều lúc mình muốn...

Nhiều lúc mình muốn...
Được ai đó ôm thật chặt cho dù cái ôm đó chỉ là tượng hình bằng chữ viết.
Nhiều lúc mình muốn...
Sự xuất hiện của ai đó, cho dù là im lặng, để mình được thấy vẫn có ai đó quan tâm đến mình trong cuộc đời này.
Nhiều lúc mình muốn...
Ai đó có thể hiểu được rằng mỗi mối quan hệ có một tính chất khác nhau khi mình quý người này, mình yêu người khác không có nghĩa là ai đó không còn vị trí gì trong cuộc sống của mình nữa.
Nhiều lúc mình muốn...
Ai đó nói một lời gì đó cho dù có sến rện, có chuối nguyên nải nhưng những lời đó thật sự được xuất phát từ trái tim.
Nhiều lúc mình muốn...
Gọi YM của ai đó rồi nhận được sự hồ hởi khi ai đó thấy sự xuất hiện của mình.
Nhiều lúc mình muốn ...
Được nghe tiếng chuông điện thoại mà mình đã cài nhạc riêng cho từng ai đó để mình hớn hở bắt máy và nói "anô".
Nhiều lúc mình muốn nói rằng mình nhớ ai đó quá.

Đoản khúc Đông.

Phố mờ sương che bớt những hư không ngày cũ. Phía đó giờ xa lắm chắc anh chẳng quay về. Bước chân dài trên lối nhỏ triền đê. Đào có nở kịp xuân về đúng độ?
Đàn Sâm Cầm không bay về Hồ nữa. Sóng lặng buồn ngửa cổ ngắm mây trôi. Ở phương đó giờ này anh có biết. Phủ Tây Hồ chỉ mình bước em thôi.
Rét ngọt thấu vào tim nỗi nhớ, gió hong hồng đôi má hây hây. Cũng vào cái độ này năm ấy, ai nắm tay ai giữa hao gầy?